Trái Đất đang bước vào một kỷ nguyên kỳ lạ, nơi ranh giới giữa thiên nhiên và tác động nhân tạo trở nên mờ nhạt. Nếu trước đây các mùa là biểu tượng của quy luật tự nhiên bền vững, thì giờ đây, chính con người đang viết lại lịch sử thời tiết – không phải bằng quan sát thiên văn hay khí tượng, mà bằng đốt rừng, xây đập, xả rác và thải khí nhà kính.
Một nghiên cứu mới công bố trên tạp chí Sage cho thấy, những "mùa" mới đang hình thành – không phải từ sự chuyển động của Trái Đất quanh Mặt Trời, mà từ quỹ đạo phát triển phi bền vững của chính chúng ta. Giáo sư Felicia Liu (Đại học York) và Thomas Smith (LSE) gọi hiện tượng này là "các mùa nhân tạo" – một thực tế đang ngày càng rõ nét từ Đông Nam Á đến châu Âu, từ những cộng đồng ven biển đến các cao nguyên từng phủ đầy tuyết trắng.
Không còn là một khái niệm ẩn dụ, "mùa khói mù" ở các nước Đông Nam Á giờ đây xuất hiện đều đặn như một chu kỳ tất yếu – nơi bầu trời bị hun khói bởi hàng loạt hoạt động đốt rừng phục vụ nông nghiệp. Ở Bali, “mùa rác” cũng trở thành một đặc điểm mùa vụ mới, khi thủy triều cuốn theo rác thải nhựa từ khắp nơi trên Thái Bình Dương về dội thẳng vào bờ biển nổi tiếng này.
Mùa rác tại Bali
Nhưng điều đáng lo hơn cả không chỉ là sự xuất hiện của những mùa mới – mà là sự biến mất dần của những mùa cũ. Tại miền Bắc nước Anh, các loài chim biển dần ngừng sinh sản đúng thời điểm, đe dọa toàn bộ chuỗi sinh thái. Còn ở dãy Alps và dãy Rockies, mùa đông – vốn là niềm tự hào của thể thao và du lịch – đang bị “ăn mòn” bởi sự khan hiếm tuyết đến mức các giải trượt tuyết truyền thống phải hủy bỏ hoặc di dời.
Sự lệch nhịp này khiến toàn bộ hệ thống tự nhiên – vốn dựa trên tính đồng bộ – rơi vào hỗn loạn. Khi hoa nở sớm nhưng côn trùng chưa đến, hoặc chim di cư không còn gặp đủ thức ăn đúng lúc, thì hậu quả không dừng ở tự nhiên, mà còn lan sang nông nghiệp, văn hóa, và sinh kế của hàng triệu người.
Mùa khói bụi tại Malaysia
Những ví dụ điển hình là các cộng đồng sống dọc sông Mekong. Đối với họ, mùa nước lên không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà là lịch canh tác, là mùa vụ, là câu chuyện truyền đời. Tuy nhiên, việc xây dựng hàng loạt đập thủy điện thượng nguồn, cộng thêm mô hình mưa thay đổi do biến đổi khí hậu, khiến mùa nước không còn về đúng lúc – dẫn đến khan hiếm cá, thất mùa, và bất ổn xã hội.
Trong bối cảnh đó, điều đáng lo ngại là phản ứng của con người vẫn thiên về “thích nghi vật lý” – như mua máy lọc không khí hay cập nhật dự báo – hơn là giải quyết tận gốc. Thay vì giảm thiểu hành vi gây ô nhiễm, chúng ta đang chấp nhận các "mùa nhân tạo" như thể chúng là tự nhiên.
Câu hỏi lớn đặt ra là: bao nhiêu mùa nữa sẽ bị con người tạo ra hoặc làm biến mất trước khi chúng ta nhận ra rằng, mình không chỉ là nạn nhân, mà còn là kiến trúc sư của sự mất cân bằng khí hậu?