Ngày 28/4 vừa qua, việc Amazon đưa 27 vệ tinh Kuiper lên quỹ đạo thấp đánh dấu một bước ngoặt đáng chú ý: gã khổng lồ thương mại điện tử chính thức bước chân vào cuộc đua cung cấp Internet vệ tinh toàn cầu – một lĩnh vực mà SpaceX của Elon Musk đang gần như độc quyền với mạng Starlink. Dù sự kiện có thể được xem là một mốc kỹ thuật quan trọng, nhưng về tổng thể, đây mới chỉ là bước khởi đầu đầy thử thách của Amazon trong một cuộc cạnh tranh cực kỳ khốc liệt về công nghệ, chi phí và thời gian.
Dự án Kuiper của Amazon được lên kế hoạch với hơn 3.200 vệ tinh, nhưng con số này vẫn chưa bằng một nửa so với hơn 7.200 vệ tinh Starlink đang hoạt động. Không chỉ vượt trội về số lượng, SpaceX còn có lợi thế vượt trội về tốc độ triển khai: tính riêng năm 2025, hãng đã thực hiện hơn 30 đợt phóng Starlink – gần như một đợt mỗi tuần. Thậm chí, chỉ trong vòng chưa đầy 7 tiếng quanh thời điểm Amazon phóng Kuiper, SpaceX đã tiến hành hai lần phóng Starlink khác. Tốc độ như vậy không chỉ thể hiện năng lực sản xuất và phóng vệ tinh của SpaceX, mà còn phản ánh sự chênh lệch rất lớn về độ trưởng thành của hai hệ sinh thái.
Cả Starlink và Kuiper đều lựa chọn quỹ đạo thấp (LEO) – nơi tín hiệu có độ trễ thấp hơn nhiều so với vệ tinh địa tĩnh truyền thống (GEO). LEO không phải là một “phát minh” mới, nhưng SpaceX đã biến nó thành lợi thế cạnh tranh thực sự khi kết hợp khả năng tái sử dụng tên lửa và quy trình tích hợp dọc từ thiết kế vệ tinh đến vận hành mạng lưới. Trong khi đó, Amazon vẫn phụ thuộc vào ULA – đơn vị phóng bên ngoài – và còn phải đợi tên lửa thế hệ mới Vulcan Centaur đi vào hoạt động ổn định.
Khoảng cách về khả năng làm chủ công nghệ phóng đang khiến Amazon bị phụ thuộc và dễ bị chậm trễ, điều tối kỵ trong cuộc đua mạng lưới. Và khi chưa có dịch vụ thương mại thực tế, Dự án Kuiper vẫn đang ở giai đoạn “đốt tiền” mà chưa tạo ra giá trị đầu cuối cho người dùng.
Việc xây dựng và duy trì một siêu chòm vệ tinh không chỉ đòi hỏi năng lực công nghệ mà còn tiêu tốn hàng tỷ USD đầu tư hạ tầng. Với Starlink, SpaceX có lợi thế đặc biệt khi tích hợp dịch vụ Internet vệ tinh như một phần trong chiến lược dài hạn mở rộng doanh thu, bên cạnh các hợp đồng phóng thương mại và NASA. Trong khi đó, Kuiper lại là canh bạc riêng biệt mà Amazon đang theo đuổi – chưa rõ vai trò chiến lược trong hệ sinh thái Amazon rộng lớn. Liệu Jeff Bezos có sẵn sàng đổ hàng tỷ USD để cạnh tranh trong một thị trường mà người đi sau luôn gặp bất lợi?
 - Copy 14.jpg)
Dự kiến Kuiper sẽ bắt đầu cung cấp dịch vụ cuối năm nay, nhưng độ phủ ban đầu còn rất hạn chế. Trong khi đó, Starlink đã hiện diện ở hơn 70 quốc gia, từ vùng xa xôi cho tới các máy bay thương mại, thậm chí phục vụ cả quân đội và các sứ mệnh không gian. Việc thuyết phục người dùng chuyển sang Kuiper không chỉ là vấn đề tốc độ mà còn là bài toán thuyết phục về giá, chất lượng và độ ổn định – những yếu tố SpaceX đã xây dựng trong gần 5 năm qua.
Buổi phóng ngày 28/4 là bước đi quan trọng, nhưng không đảm bảo thành công cho Amazon trong lĩnh vực Internet vệ tinh. Cuộc đua giữa Kuiper và Starlink không chỉ là cuộc cạnh tranh giữa hai công nghệ mà còn là cuộc đấu sức bền giữa hai triết lý kinh doanh: một bên là tốc độ, táo bạo, tích hợp dọc của SpaceX; một bên là chiến lược dài hơi nhưng thiếu sự linh hoạt của Amazon.
Cánh cửa đã mở, nhưng để đi được đến đích – phá vỡ thế độc quyền của Starlink – Amazon cần hơn cả công nghệ: đó là sự quyết liệt, tốc độ triển khai và một tầm nhìn chiến lược xuyên suốt, điều mà đối thủ của họ đã chứng minh là có thừa.