Chuyến bay thử nghiệm Starship lần thứ 9 ngày 27/5 vừa qua, dù mang lại một số tiến bộ kỹ thuật nhất định, lại đồng thời phơi bày rõ nét những thách thức sâu xa và dai dẳng mà SpaceX phải đối mặt trong hành trình hoàn thiện mẫu tên lửa thế hệ mới nhất của mình. Đây không đơn thuần là những trục trặc kỹ thuật tạm thời, mà là bài toán phức tạp về sự ổn định hệ thống, khả năng tái sử dụng, và kiểm soát hiệu quả các yếu tố vật lý trong môi trường khắc nghiệt của không gian.
Điểm nghẽn lớn nhất được hé lộ chính là vấn đề áp suất bình nhiên liệu – một yếu tố then chốt đảm bảo sự ổn định và kiểm soát bay. Việc mất áp suất khiến tên lửa mất cân bằng, bắt đầu quay chậm và cuối cùng mất kiểm soát khi ở độ cao trên 160 km. Đây là sự cố nghiêm trọng, không chỉ làm dừng sớm nhiệm vụ mà còn cho thấy sự nhạy cảm và mong manh trong thiết kế hệ thống nhiên liệu của Starship. Trước đó, SpaceX từng phải đối mặt với các sự cố rò rỉ và động cơ tắt sớm, nhưng lần này, vấn đề lại liên quan trực tiếp đến việc duy trì áp suất cần thiết để giữ ổn định cho chuyến bay ở quỹ đạo.
Bên cạnh đó, tấm chắn nhiệt – một trong những công nghệ trọng yếu bảo vệ tàu khi hồi quyển vào khí quyển Trái Đất – vẫn chưa thể hiện được hiệu quả như kỳ vọng. Mặc dù SpaceX đã nâng cấp các gạch cách nhiệt nhằm tăng độ bền và giảm thời gian bảo trì giữa các lần sử dụng, việc không thể thu thập dữ liệu thực tế do chuyến bay bị gián đoạn đồng nghĩa với việc họ phải kéo dài thời gian thử nghiệm, làm chậm tiến độ cho cả chuỗi các nhiệm vụ kế tiếp như tiếp nhiên liệu trên quỹ đạo và tái sử dụng nhanh chóng Starship – những yếu tố sống còn để biến tham vọng khám phá Mặt Trăng và Sao Hỏa thành hiện thực.

Điều này phản ánh một thực tế đáng suy ngẫm: dù được dẫn dắt bởi Elon Musk và có nguồn lực mạnh mẽ, SpaceX vẫn đang bước trên con đường đầy gian nan khi phát triển công nghệ tên lửa tái sử dụng lớn nhất thế giới. Những thất bại liên tiếp không chỉ là những sự cố kỹ thuật đơn thuần mà còn là minh chứng cho tính chất thử thách của việc cân bằng giữa thiết kế kỹ thuật phức tạp và thực tế vận hành trong không gian. Đặc biệt, việc các kỹ sư phải đối mặt với hiện tượng rung động cộng hưởng gây hư hại động cơ cho thấy mỗi chi tiết nhỏ trong hệ thống đều có thể trở thành “điểm nghẽn” lớn nếu không được xử lý triệt để.
Tham vọng phóng 25 chuyến bay thử nghiệm trong năm 2025 giờ đây có vẻ xa vời, khi SpaceX phải ưu tiên giải quyết những “căn bệnh” nền tảng trước khi có thể tăng tốc chuỗi thử nghiệm. Đồng thời, kế hoạch chuyển sang thiết kế Starship thế hệ thứ ba (Block 3) càng khẳng định rằng các bài học từ những thất bại hiện tại sẽ là nền tảng quan trọng để SpaceX tái cấu trúc và hoàn thiện mẫu tên lửa theo hướng bền vững hơn.
Việc thử nghiệm thất bại này không phải là dấu chấm hết, mà là một bước lùi cần thiết trong quá trình phát triển công nghệ cao độ, giúp SpaceX hiểu rõ hơn về những điểm yếu kỹ thuật và vận hành của Starship. Thành công trong tương lai sẽ không chỉ đến từ việc sửa chữa các lỗi hiện tại, mà còn dựa vào khả năng tích hợp kinh nghiệm thực tế để thiết kế một hệ thống đồng bộ, ổn định và có thể hoạt động liên tục trong môi trường khắc nghiệt nhất mà con người từng chinh phục.