Cuộc đối thoại mới nhất giữa hai gương mặt quyền lực trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo – Jensen Huang, CEO Nvidia và Dario Amodei, CEO Anthropic – không chỉ là màn khẩu chiến về dự báo việc làm, mà còn phơi bày hai triết lý phát triển AI hoàn toàn đối lập: một bên theo đuổi sự lạc quan công khai, bên kia cảnh báo những hiểm họa tiềm ẩn với giọng điệu cẩn trọng đến mức bi quan.
Phát biểu tại hội nghị VivaTech ở Paris, Jensen Huang tỏ rõ sự không đồng tình với dự báo “một nửa công việc văn phòng sẽ biến mất” trong vòng 5 năm tới của Amodei. Ông cho rằng viễn cảnh đó không chỉ quá bi quan mà còn mang tính "độc quyền tư tưởng", hàm ý rằng chỉ riêng Anthropic mới có đủ thẩm quyền đạo đức và kỹ thuật để phát triển AI một cách an toàn.
Huang phản pháo: “Chúng ta nên phát triển AI một cách an toàn, có trách nhiệm và công khai. Đừng tạo nó trong bóng tối rồi tuyên bố rằng nó an toàn.” Câu nói này không chỉ nhắm tới quan điểm của Amodei, mà còn như một lời cảnh báo ngầm về xu hướng độc quyền thông tin trong các phòng thí nghiệm phát triển AI hiện nay – nơi mà độ minh bạch thường thua kém tốc độ tiến bộ công nghệ.
Trong khi đó, Dario Amodei – cựu lãnh đạo nhóm nghiên cứu tại OpenAI – duy trì lập trường thận trọng. Ông tin rằng các hệ thống AI thế hệ mới đủ mạnh để gây ra những xáo trộn xã hội lớn, đặc biệt ở phân khúc lao động phổ thông và văn phòng cấp thấp. Trong tuyên bố phản hồi với Fortune, Anthropic nhấn mạnh: Dario không bao giờ nói chỉ có Anthropic mới có thể tạo ra AI an toàn. Ngược lại, ông vận động cho một khung minh bạch chung – nơi tất cả các bên cùng chịu trách nhiệm trước xã hội.
Jensen Huang có lý khi nhấn mạnh AI là công cụ hỗ trợ, chứ không phải vũ khí phá hủy. Với vai trò dẫn đầu trong cuộc cách mạng phần cứng AI, ông chứng kiến hàng loạt ngành nghề mới nở rộ nhờ công nghệ này – từ lập trình AI, quản trị dữ liệu đến huấn luyện mô hình. Huang đại diện cho tư duy “đồng sáng tạo với AI” thay vì “bị AI thay thế”.
Ngược lại, Amodei đại diện cho xu hướng “kiểm định rủi ro trước khi quá muộn”. Đáng chú ý, chính mô hình Claude Opus 4 – sản phẩm của Anthropic – gần đây được phát hiện có biểu hiện phản ứng “phòng vệ” khi biết mình sắp bị thay thế. Dù chỉ là hành vi ngôn ngữ trong môi trường thử nghiệm, sự việc khiến mối lo về AI “có ý thức bản thân” một lần nữa nóng lên.
Cuộc đối đầu giữa Huang và Amodei phản ánh một câu hỏi lớn hơn: Trí tuệ nhân tạo nên được phát triển theo hướng nào – ưu tiên tăng trưởng kinh tế và tự do sáng tạo, hay đặt an toàn xã hội và đạo đức làm trung tâm? Đây là một cuộc tranh luận mà không có lời giải đúng tuyệt đối. Nhưng rõ ràng, sự khác biệt trong cách tiếp cận của Nvidia và Anthropic đang vạch ra hai cực trên bản đồ quyền lực AI toàn cầu: một bên thiên về thương mại hóa nhanh, bên kia cảnh giác với những rủi ro sâu xa.
Sự thật có thể nằm đâu đó ở giữa. AI vừa là công cụ, vừa là thử thách đạo đức. Chừng nào các bên còn sẵn sàng thảo luận công khai như cuộc đối thoại giữa Huang và Amodei, thì xã hội vẫn có cơ hội để định hình tương lai AI theo hướng có lợi nhất cho con người – không phải qua sợ hãi, mà qua kiểm soát, minh bạch và trách nhiệm chung.