Trung tâm của bước tiến này là Allegro-FM – một mô hình trí tuệ nhân tạo do các giáo sư Aiichiro Nakano và Ken-Ichi Nomura tại Trường Kỹ thuật USC Viterbi phát triển. Công nghệ này không đơn thuần giúp tối ưu hóa công thức bê tông, mà mở ra một hướng tiếp cận hoàn toàn mới: thiết kế vật liệu ở cấp độ nguyên tử với mục tiêu hấp thụ CO₂ và kéo dài tuổi thọ hàng thế kỷ – thậm chí có thể sánh ngang với những công trình La Mã cổ đại vẫn còn tồn tại đến ngày nay.
Với khả năng mô phỏng đồng thời hành vi của bốn tỷ nguyên tử, Allegro-FM cho phép các nhà khoa học khám phá và thử nghiệm hàng nghìn tổ hợp vật liệu mà không cần lãng phí thời gian, chi phí hay tài nguyên trong phòng thí nghiệm vật lý. Đây không chỉ là tăng tốc R&D – mà là đổi vai trò cho AI, biến nó thành nhà thiết kế vật liệu với tốc độ và độ chính xác chưa từng có.
Tầm nhìn đằng sau Allegro-FM còn xa hơn cả bê tông. Với khả năng mô hình hóa 89 nguyên tố hóa học và không phụ thuộc vào phương trình vật lý cụ thể, hệ thống này có thể được ứng dụng trong thiết kế pin lưu trữ năng lượng, thuốc điều trị hay thiết bị y sinh. Nhưng lựa chọn bắt đầu từ bê tông – một vật liệu chiếm gần 8% lượng phát thải CO₂ toàn cầu – mang ý nghĩa biểu tượng: thay vì phá vỡ nền móng cũ, hãy cải tiến nó từ bên trong.
Việc thu giữ CO₂ ngay trong quá trình sản xuất xi măng và “khóa” chúng vào cấu trúc bê tông không chỉ giúp trung hòa carbon, mà còn cải thiện độ bền nhờ lớp carbonate hình thành trong cấu trúc. Đây là nơi mà khoa học nguyên tử chạm đến thực tiễn công trình – nơi phòng thí nghiệm gặp công trường xây dựng.
Dù còn nhiều chặng đường từ mô phỏng đến ứng dụng thương mại, đột phá từ USC là lời nhắc rằng trí tuệ nhân tạo, nếu được định hướng đúng đắn, không chỉ giúp chúng ta sống tốt hơn – mà còn có thể góp phần cứu lấy hành tinh.