Việc Trung Quốc công bố thành lập các quỹ đầu tư mạo hiểm nhà nước quy mô lớn tập trung vào “hard technology” không chỉ là một động thái tài chính thông thường. Đây là một tuyên bố chiến lược rõ ràng: Bắc Kinh đang chuyển trọng tâm từ mô hình tăng trưởng dựa trên thị trường tiêu dùng, bất động sản và công nghệ nền tảng số sang xây dựng năng lực công nghệ lõi, đặc biệt trong bối cảnh cạnh tranh công nghệ toàn cầu ngày càng gay gắt và phân mảnh.
Trong danh mục ưu tiên của các quỹ này, bán dẫn và các công nghệ liên quan nổi lên như trụ cột trung tâm, bên cạnh công nghệ lượng tử, y sinh, giao diện não – máy tính và hàng không vũ trụ. Quy mô vốn lên tới hàng chục tỷ USD, tập trung vào các startup giai đoạn sớm, cho thấy Trung Quốc không chỉ muốn “đuổi kịp” mà đang tìm cách định hình lại cấu trúc chuỗi cung ứng công nghệ toàn cầu trong trung và dài hạn.
Hard technology: từ khẩu hiệu chính sách tới kiến trúc quyền lực công nghệ
Trong hơn một thập kỷ qua, Trung Quốc đã đạt được những thành công đáng kể trong các lĩnh vực công nghệ “mềm” như thương mại điện tử, nền tảng Internet, thanh toán số hay AI ứng dụng. Tuy nhiên, các lĩnh vực này phụ thuộc sâu vào công nghệ nền tảng do phương Tây kiểm soát: chip xử lý, thiết bị sản xuất bán dẫn, vật liệu và phần mềm thiết kế (EDA).
Các biện pháp kiểm soát xuất khẩu công nghệ cao của Mỹ và đồng minh trong những năm gần đây đã làm lộ rõ điểm yếu mang tính cấu trúc này. Trong bối cảnh đó, hard technology không còn là một lựa chọn phát triển, mà trở thành điều kiện sống còn đối với an ninh kinh tế và chủ quyền công nghệ.
Việc nhà nước trực tiếp đứng ra tổ chức các quỹ đầu tư mạo hiểm quy mô lớn cho thấy Trung Quốc đã rút ra một kết luận quan trọng: thị trường thuần túy không đủ kiên nhẫn để nuôi dưỡng công nghệ lõi, đặc biệt là bán dẫn – lĩnh vực đòi hỏi vốn lớn, thời gian dài và tỷ lệ rủi ro cao. Do đó, nhà nước phải đóng vai trò “nhà đầu tư cuối cùng” trong giai đoạn đầu, tạo nền tảng để thị trường tham gia ở các giai đoạn sau.
Tác động tới chuỗi cung ứng bán dẫn toàn cầu: từ phân mảnh tới tái cấu trúc
Sự dịch chuyển trọng tâm từ “gia công” sang “năng lực cốt lõi”
Trong chuỗi giá trị bán dẫn toàn cầu, Trung Quốc lâu nay chủ yếu giữ vai trò lắp ráp – đóng gói – kiểm thử (OSAT) và thị trường tiêu thụ lớn, trong khi các khâu giá trị cao như thiết kế chip, thiết bị sản xuất, vật liệu và công nghệ chế tạo tiên tiến vẫn phụ thuộc bên ngoài.
Các quỹ đầu tư mới, với trọng tâm vào startup giai đoạn sớm, cho thấy chiến lược của Trung Quốc là đi ngược dòng chuỗi giá trị, đầu tư mạnh vào các khâu upstream: thiết kế, vật liệu, công nghệ quy trình, công cụ hỗ trợ. Nếu thành công, điều này sẽ làm thay đổi tương quan quyền lực trong ngành bán dẫn toàn cầu, vốn đang tập trung vào một số ít quốc gia và tập đoàn.
Gia tăng phân mảnh và hình thành “chuỗi cung ứng song song”
Động thái này cũng sẽ thúc đẩy xu hướng phân mảnh chuỗi cung ứng bán dẫn theo địa chính trị. Thay vì một chuỗi toàn cầu tối ưu hóa chi phí, thế giới có thể chứng kiến sự hình thành của các chuỗi cung ứng song song: một chuỗi xoay quanh Mỹ và đồng minh, một chuỗi xoay quanh Trung Quốc và các đối tác sẵn sàng hợp tác.
Trong bối cảnh đó, các doanh nghiệp bán dẫn toàn cầu sẽ phải đa dạng hóa chuỗi cung ứng, chấp nhận chi phí cao hơn để giảm rủi ro chính trị. Đây vừa là thách thức, vừa là cơ hội cho các quốc gia trung gian.
Việt Nam trong bức tranh mới: từ “điểm đến gia công” tới mắt xích chiến lược?
Cơ hội từ tái cấu trúc chuỗi cung ứng
Việt Nam đang nổi lên như một điểm đến hấp dẫn trong chiến lược “China+1” của nhiều tập đoàn công nghệ. Tuy nhiên, làn sóng đầu tư mới trong lĩnh vực bán dẫn và điện tử không còn chỉ tìm kiếm lao động giá rẻ, mà ngày càng quan tâm tới năng lực kỹ thuật, hệ sinh thái công nghiệp và khả năng tham gia sâu hơn vào chuỗi giá trị.
Việc Trung Quốc đẩy mạnh đầu tư vào hard technology có thể tạo ra hai hiệu ứng đối với Việt Nam:
-
Gián tiếp, khi các tập đoàn toàn cầu tìm cách đa dạng hóa chuỗi cung ứng để giảm phụ thuộc vào Trung Quốc, Việt Nam có thể thu hút thêm đầu tư vào lắp ráp, kiểm thử, module hóa và một phần thiết kế ứng dụng.
-
Trực tiếp, khi các doanh nghiệp Trung Quốc trong chuỗi bán dẫn, dưới áp lực địa chính trị, tìm kiếm địa điểm sản xuất và hợp tác tại các quốc gia có môi trường chính trị ổn định và quan hệ đối ngoại cân bằng.
Thách thức: nguy cơ “kẹt” ở tầng giá trị thấp
Tuy nhiên, cơ hội chỉ trở thành hiện thực nếu Việt Nam chủ động nâng cấp vị thế trong chuỗi giá trị. Nếu chỉ dừng lại ở vai trò lắp ráp, Việt Nam có nguy cơ trở thành vệ tinh gia công trong các chuỗi cung ứng song song, thay vì là đối tác công nghệ thực sự.
Bài học từ Trung Quốc cho thấy: không thể chờ thị trường tự dẫn dắt nâng cấp công nghệ. Các lĩnh vực như bán dẫn, vật liệu, thiết bị đòi hỏi chiến lược quốc gia, đầu tư dài hạn và sự phối hợp chặt chẽ giữa nhà nước – doanh nghiệp – viện nghiên cứu.
Hàm ý chính sách cho Việt Nam: học gì từ chiến lược “hard tech” của Trung Quốc?
Thứ nhất, cần xác định rõ các “khâu chiến lược” trong chuỗi giá trị bán dẫn
Việt Nam không thể – và không cần – làm toàn bộ chuỗi. Nhưng có thể lựa chọn một số khâu có lợi thế so sánh, như: đóng gói – kiểm thử nâng cao, module hóa cho ô tô điện, thiết kế chip ứng dụng (ASIC) cho các ngành công nghiệp cụ thể, hoặc vật liệu – linh kiện hỗ trợ.
Thứ hai, vai trò dẫn dắt của nhà nước trong giai đoạn đầu
Kinh nghiệm Trung Quốc cho thấy, đầu tư mạo hiểm nhà nước là công cụ quan trọng để lấp đầy khoảng trống mà thị trường tư nhân không sẵn sàng tham gia. Việt Nam cần cân nhắc các quỹ đầu tư định hướng công nghệ lõi, gắn với mục tiêu công nghiệp dài hạn, thay vì chỉ tập trung vào startup công nghệ số tiêu dùng.
Thứ ba, gắn phát triển công nghệ với phát triển nguồn nhân lực
Không có hard technology nếu không có kỹ sư, nhà khoa học và kỹ thuật viên trình độ cao. Chính sách bán dẫn cần được tích hợp với cải cách giáo dục kỹ thuật, hợp tác quốc tế về đào tạo và thu hút nhân tài.
Kết luận: Cuộc đua công nghệ không dành cho kẻ chần chừ
Việc Trung Quốc dồn lực cho hard technology thông qua các quỹ đầu tư mạo hiểm nhà nước quy mô lớn cho thấy cuộc cạnh tranh công nghệ toàn cầu đã bước sang giai đoạn mới – giai đoạn mà công nghệ lõi, chuỗi cung ứng và chính sách công nghiệp gắn chặt với an ninh quốc gia.
Đối với Việt Nam, đây không chỉ là một tin tức quốc tế, mà là lời nhắc nhở chiến lược: nếu không chủ động định vị mình trong chuỗi giá trị công nghệ mới, chúng ta sẽ bị cuốn theo dòng tái cấu trúc toàn cầu mà không có quyền lựa chọn.
Ngược lại, nếu biết tận dụng thời điểm này để xây dựng năng lực công nghệ cốt lõi, tham gia sâu hơn vào chuỗi cung ứng bán dẫn và điện tử, Việt Nam hoàn toàn có thể chuyển mình từ một điểm đến gia công sang một mắt xích chiến lược trong hệ sinh thái công nghệ khu vực và toàn cầu.