Trong một thế giới nơi video ngắn đang chiếm lĩnh mọi nền tảng, thật trớ trêu khi Steve Chen – nhà đồng sáng lập YouTube – lại thẳng thắn thừa nhận ông không muốn con cái mình đắm chìm trong những nội dung chỉ kéo dài vài chục giây. Sự lo ngại không đến từ cảm tính phụ huynh, mà từ chính góc nhìn của người từng định hình thói quen tiêu thụ nội dung toàn cầu.
Khi Steve Chen phát biểu tại Trường Kinh doanh Stanford rằng ông không chắc liệu các con mình có nên tiếp xúc với nội dung dạng ngắn hay không, điều đó gợi lên một nghịch lý đầy mỉa mai: ông là người góp phần tạo ra YouTube – nền tảng sau này sinh ra Shorts, đối thủ trực tiếp của TikTok. Nhưng giờ đây, thay vì ủng hộ xu thế “giải trí chớp nhoáng”, ông lại công khai cảnh báo về hệ lụy của chính mô hình mà YouTube đang chạy theo.
Trong phân tích của mình, Chen không chỉ nhắc đến sự “giải trí thuần túy” mà còn nói về một điểm mấu chốt: thời gian tập trung bị rút ngắn. Đó không còn là câu chuyện của thị hiếu mà là của sinh lý học thần kinh – một lĩnh vực mà ngày càng nhiều nhà khoa học và nhà công nghệ quan tâm khi đứng trước làn sóng dopamine đến từ video ngắn. Càng nhiều kích thích thị giác, âm thanh giật gân và kết cấu nội dung gây nghiện, khả năng duy trì sự chú ý của não bộ – đặc biệt là ở trẻ nhỏ – càng bị ảnh hưởng.
Việc Steve Chen nhấn mạnh rằng “nếu trẻ không tiếp xúc với nội dung ngắn ngay từ đầu, chúng vẫn sẽ hài lòng với nội dung dài hơn” cũng là một quan sát tinh tế. Nó chỉ ra rằng thị hiếu có thể được hình thành, thậm chí là huấn luyện – chứ không phải bẩm sinh. Và điều này đặt ra một trách nhiệm lớn hơn cho các nền tảng nội dung: họ đang “dạy” trẻ em tiêu thụ thế giới như thế nào?
Đáng chú ý, Chen không đơn độc trong mối bận tâm này. Sam Altman – CEO của OpenAI, người đứng sau các đột phá về trí tuệ nhân tạo – cũng lên tiếng rằng video ngắn “có thể làm rối loạn sự phát triển não bộ trẻ”. Elon Musk, người từng buông lỏng quản lý việc con cái dùng mạng xã hội, sau đó cũng phải thừa nhận đây là “sai lầm” và kêu gọi phụ huynh giám sát kỹ hơn.
Ở đây, một điểm chung dần lộ rõ: những người đang tạo ra tương lai công nghệ cho nhân loại lại không hoàn toàn tin vào tác động tích cực của những sản phẩm họ từng kiến tạo. Họ nhìn thấy phía sau các lượt xem khổng lồ và doanh thu quảng cáo là một thế hệ đang lớn lên trong thế giới gói gọn trong vài chục giây giải trí, liên tục được “lập trình” bằng các thuật toán tối ưu hóa sự chú ý – chứ không phải sự hiểu biết.
Gợi ý của Chen về việc các nền tảng nên giới hạn thời gian truy cập theo nhóm tuổi là một đề xuất hợp lý, nhưng lại khó thực thi trong môi trường thương mại số – nơi mỗi giây giữ chân người dùng đều quy ra lợi nhuận. Và đó chính là xung đột căn bản giữa đạo đức công nghệ và mô hình kinh doanh: liệu có thể tạo ra một hệ sinh thái số vừa mang lại lợi nhuận, vừa bảo vệ sự phát triển lành mạnh của người dùng – đặc biệt là trẻ em?
Với tư cách là một người góp phần thay đổi cách nhân loại tiêu thụ nội dung, lời cảnh tỉnh của Steve Chen mang giá trị đặc biệt: nó không đến từ sự hoài nghi, mà từ kinh nghiệm. Và nếu cả những nhà sáng lập công nghệ cũng bắt đầu đặt dấu hỏi về tương lai mà họ góp phần xây nên, có lẽ xã hội cũng cần nhìn lại: liệu chúng ta có đang trả giá quá đắt cho những cú lướt vô thức dài 15 giây?