Đó là Marty Cooper. "Tôi biết rất nhiều về tương lai, vì tôi dành tất cả thời gian ở đó, khi tôi nên nghĩ về những điều thực tế của ngày hôm nay", ông cười và trả lời khi trò chuyện cùng phóng viên.
Cuốn hồi ký của Cooper, "Cắt dây" (Rosetta Books), kể về câu chuyện cuộc đời của ông. Ông là một người gốc Chicago, từng là sĩ quan tàu ngầm Hải quân, và cuối cùng là giám đốc điều hành của Motorola, hãng sản xuất đài viễn thông cho cảnh sát và quân đội - và vào đầu những năm 1970, đài phát thanh hai chiều được gọi là điện thoại dành cho ô tô ra đời, tiền thân của chiếc điện thoại di động ngày nay.
Cooper nói với phóng viên David Pogue. “Đó là một dịch vụ tệ hại. Bạn chỉ có 20% cơ hội để thực hiện được cuộc gọi”, Cooper nhớ lại mẫu điện thoại dành cho xe hơi vào thời điểm đấy.
Vào năm 1972, ý tưởng về một mạng di động đã được bắt đầu, khi đó các thành phố được chia thành từng ô nhỏ để đặt tháp truyền dẫn. Khi bạn di chuyển từ ô này sang ô khác, cuộc gọi của bạn sẽ được truyền dẫn từ tháp này sang tháp khác.
AT&T, đối thủ lớn hơn nhiều của Motorola, đã yêu cầu FCC độc quyền về truyền thông di động, không phải vì họ có tầm nhìn về điện thoại bỏ túi của chúng tôi, mà để mở rộng kinh doanh điện thoại dành cho ô tô.
Cooper nói, “Họ muốn giành lấy công việc của chúng tôi và làm sai hoàn toàn! Họ muốn người dùng bị phụ thuộc vào những chiếc xe, nơi mà chúng ta chỉ dành khoảng 5% thời gian ở đó mà thôi”, Cooper chia sẻ với phóng viên David Pogue.
Motorola muốn chứng minh rằng việc mở ra làn sóng cạnh tranh sẽ thúc đẩy nhiều đổi mới hơn.
"Vì vậy, tôi nghĩ về việc, 'Làm thế nào chúng ta có thể thực hiện một cuộc trình diễn tuyệt vời? Cách duy nhất để làm điều đó là có một ... thứ gì đó hoạt động", Cooper nói.
Nhóm của Cooper bắt đầu với thiết kế chứ không phải công nghệ: "Đủ nhỏ để bỏ vào túi của bạn, đủ lớn để nó có thể chui vào giữa tai và miệng của bạn", ông giải thích.
Ông đã cho Pogue xem một mô hình của thiết kế ban đầu. "Đây không phải là một bức tranh thu nhỏ - đây là những gì họ thực sự nghĩ đến? Nó có kích thước bằng một phần mười của chiếc cuối cùng", Pogue ngạc nhiên.
Vào thời điểm Motorola bổ sung pin và tất cả các vi mạch, nó đã phát triển đến kích thước này:
Chỉ trong ba tháng, Marty Cooper đã giám sát việc chế tạo một chiếc điện thoại di động hoạt động được. Cooper đặt tên cho nó là DynaTAC. "Bạn có thể nói chuyện trong 25 phút trước khi điện thoại bị sập nguồn", ông nói.
Vào ngày 3 tháng 4 năm 1973, Cooper đã thực hiện cuộc gọi điện thoại di động công cộng đầu tiên trên thế giới, như một minh chứng cho một phóng viên.
“Vì vậy, chúng tôi đã gặp anh chàng này trên Đại lộ số 6 ở New York, phía trước khách sạn Hilton,” anh nhớ lại. "Và sau đó tôi phải gọi điện để chứng minh điều đó."
Và anh ấy đã gọi cho ai? Joel Engel, đối thủ không đội trời chung của anh ấy tại AT&T. "Và tôi nói, "Joel, tôi đang gọi cho bạn bằng điện thoại di động, nhưng là điện thoại di động thực, điện thoại di động cá nhân, cầm tay". Đầu dây bên kia im lặng”.
Chiếc Gambit của Cooper đã hoạt động. FCC ấn tượng đến mức nó đã mở ra sự cạnh tranh của ngành công nghiệp di động.
Cooper rời Motorola vào năm 1983; kể từ đó, ông và vợ Arlene Harris, một nhà phát minh công nghệ theo đúng nghĩa của bà, đã thành lập một loạt công ty trong ngành di động.
Phóng viên Pogue hỏi, "Không phải lời khuyên chung cho các mối quan hệ không nên làm việc với vợ/chồng của mình sao?". Cụ Cooper cho biết: “Chúng tôi không đồng ý về mọi thứ”, rồi cười, "Nhưng bạn biết đấy, đó là gia vị của cuộc sống, là sự bất đồng - miễn là nó thân thiện".
Phóng viên Pogue hỏi Cooper, "Nhưng có vẻ như, nếu có một cuộc tranh cãi về công nghệ, cụ không thể chỉ đi". Cooper đáp: "Tôi sẽ cho bà ấy biết tôi là cha đẻ của điện thoại di động!' Bà ấy sẽ không tự động giành chiến thắng?". Và phu nhân của ông, bà Harris chết lặng, "Không".
Điện thoại di động đã đi được một chặng đường dài, nhưng Cooper cho rằng chúng ta mới chỉ bắt đầu khai thác tiềm năng của nó: "Chúng ta mới chỉ ở bước khởi đầu. Chúng ta sẽ cách mạng hóa nhân loại theo nhiều cách. Tôi tin rằng toàn bộ quá trình giáo dục sẽ được cách mạng hóa. Và những cuộc cách mạng khác sẽ xảy ra là trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe. Tôi biết tôi có vẻ là một người lạc quan, nhưng nghèo đói sẽ chỉ còn là dĩ vãng".
Cụ Cooper cho biết, công nhân ở các nước nghèo hơn sử dụng điện thoại di động của họ để chuyển tiền mà không cần đến ngân hàng. "Điều này đã kích thích chủ nghĩa kinh doanh. Cuộc sống của người dân đang được cứu. Mọi người đang được thoát khỏi đói nghèo".
Cụ Cooper là một vận động viên thể lực khét tiếng. Ở tuổi 92, ông nâng tạ và đi dạo, đôi khi trên bãi biển trước nhà. Nhưng ông coi việc tập luyện tinh thần còn quan trọng hơn. Ông nói: “Nếu bạn không tiếp tục học hỏi trong suốt cuộc đời - giữ một tâm hồn cởi mở, tiếp thu nhiều thứ, tò mò - thì bạn sẽ mất khả năng học hỏi. Và đối với tôi, đó là điều đáng sợ nhất".
Đối với cuốn sách mới của ông, ông cho biết là Hollywood đã mua bản quyền để làm phim. Phóng viên Pogue hỏi, "Ai sẽ đóng vai của ông trong phim?" Cụ Cooper cười và nói: "Tôi đã hy vọng rằng bạn sẽ làm điều đó, David. Bạn là ngôi sao duy nhất mà tôi biết".
Phóng viên Pogue nói: "Đây là những gì tôi thấy kỳ lạ ở cụ, Marty: Tôi biết cụ là một hình mẫu cho mọi người, nhưng là một người đàn ông 92 tuổi, tôi có thể mong đợi cụ thích những câu chuyện trong quá khứ hơn những câu chuyện của tương lai".
Và cụ Cooper đáp lại: "Chà, tôi đã quan sát thấy mọi thứ trong quá khứ tiếp tục được cải thiện. Ngày nay người ta giàu hơn. Hôm nay họ khỏe mạnh hơn. Chúng ta vẫn còn rất nhiều vấn đề, nhưng không có lý do gì để nghĩ rằng chúng ta sẽ không tiếp tục cải thiện", ông lạc quan nói.