Trong lần phóng thử gần đây tại thị trấn Taiki – được ví như "thung lũng Silicon của ngành hàng không Nhật Bản" – Honda đã đưa nguyên mẫu tên lửa tái sử dụng lên độ cao gần 271 mét và hạ cánh cách mục tiêu chưa đầy nửa mét. Với nhiều người, đây có thể chỉ là một cuộc thử nghiệm nhỏ. Nhưng với giới quan sát, đó là lời tuyên bố rõ ràng: Honda đang bước vào kỷ nguyên không gian – không phải bằng đột phá tức thời, mà bằng chiến lược kiên định và âm thầm.
Tại sao một hãng sản xuất ô tô với hơn 75 năm lịch sử lại đổ tiền vào một lĩnh vực mà rủi ro lớn hơn lợi nhuận ngắn hạn? Câu trả lời nằm ở sự thay đổi định nghĩa về “doanh nghiệp công nghệ” trong thế kỷ 21. Giờ đây, biên giới giữa ngành ôtô, năng lượng, phần mềm và hàng không vũ trụ ngày càng mờ nhạt. Các công ty tiên phong hiểu rằng tương lai không nằm ở việc tối ưu hóa bánh răng hay buồng đốt, mà nằm ở khả năng kiểm soát các hệ thống phức hợp, sử dụng dữ liệu và trí tuệ nhân tạo để tối ưu hóa vận hành đa tầng – và không gian là môi trường thử nghiệm khắc nghiệt nhất cho điều đó.
Việc phát triển tên lửa tái sử dụng không chỉ là bước đệm để Honda gia nhập ngành công nghiệp vũ trụ, mà còn là cơ hội để hãng thử nghiệm những công nghệ có thể quay trở lại mặt đất: động cơ điện hiệu suất cao, vật liệu siêu nhẹ, thuật toán điều khiển bay, và đặc biệt là khả năng tích hợp các hệ thống cơ điện tử phức tạp – những yếu tố sẽ quyết định thành bại của cả ô tô điện và phương tiện bay cá nhân trong tương lai gần.
Khi SpaceX thành công với Falcon 9 và mở ra mô hình kinh tế cho tên lửa tái sử dụng, cuộc đua không gian chuyển từ công nghệ sang khả năng thương mại hóa. Trung Quốc, Mỹ và các quốc gia châu Âu lập tức xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp không gian với sự tham gia ngày càng mạnh mẽ từ khu vực tư nhân. Trong bối cảnh đó, Honda không thể đứng ngoài nếu không muốn bị bỏ lại trong cuộc chơi dài hạn về công nghệ.
Với kế hoạch thực hiện phóng cận quỹ đạo vào năm 2029, Honda không vội vàng đuổi theo SpaceX, mà chọn cách tiếp cận theo phong cách “đặc trưng Nhật Bản”: bền bỉ, thận trọng, xây dựng từ gốc rễ. Việc hãng thành lập riêng một phòng phát triển không gian tại Mỹ cho thấy họ đang từng bước quốc tế hóa nỗ lực, hướng tới mạng lưới hợp tác công – tư toàn cầu, thay vì đơn độc trong nội địa.
 - Copy 8.jpg)
Không chỉ Honda, mà cả Toyota cũng đang đầu tư vào các phương tiện phóng và robot không gian. Cuộc đua không gian thương mại tại Nhật Bản được tiếp sức bởi chính phủ với mục tiêu tăng gấp đôi quy mô ngành lên hơn 55 tỷ USD vào đầu thập kỷ 2030. Trong đó, các tập đoàn công nghiệp truyền thống sẽ đóng vai trò xương sống.
Điều này dẫn tới một thay đổi quan trọng trong tư duy công nghiệp: thay vì chỉ sản xuất, các công ty đang dịch chuyển sang sáng tạo nền tảng công nghệ đa ngành, có thể áp dụng từ mặt đất lên trời, từ không gian vào hệ sinh thái sản phẩm hàng ngày.
Chuyến bay thử 56 giây của Honda có thể còn rất xa so với những cú hạ cánh hoành tráng của SpaceX, nhưng đó là một dấu hiệu cho thấy không gian đã không còn là đặc quyền của các công ty vũ trụ. Các tập đoàn công nghiệp – với tiềm lực kỹ thuật, nguồn lực con người và hệ sinh thái sản xuất – đang âm thầm tiến vào lĩnh vực này với chiến lược dài hạn.
Và nếu thành công, Honda không chỉ chứng minh rằng một hãng ô tô có thể chế tạo tên lửa – mà còn có thể tái định nghĩa chính mình trong một thế giới mà biên giới giữa các ngành công nghiệp đang bị xóa nhòa bởi tốc độ đổi mới công nghệ.